Chuyện kể rằng, có hai
cha con nhà kia đang buổi trưa nắng đi ngang qua ruộng mía. Người cha ngồi bên
ngoài canh chừng cho con vào bẻ ít mía ăn cho đỡ khát. Một hồi lâu, đứa con ra
đi ra mà không bẻ được cây nào. Cha nó bèn hỏi: “Sao vậy ?”
- “Người ta thấy”.
- “Có ai đâu”
- “Dạ, Trời thấy”
Vâng, người có thể
không thấy những việc ta làm nhưng Trời thì chắc chắn thấy, vì như Kinh Thánh
trong Khải huyền 2: 1-17 đã cho ta biết rằng, Đức Chúa Trời là Đấng Toàn Tri.
Hãy viết cho thiên sứ của Hội thánh
Ê-phê-sô rằng: Nầy là lời phán của Đấng cầm bảy ngôi sao trong tay hữu và đi
chính giữa bảy chân đèn vàng: Ta biết công việc ngươi, sự khó nhọc ngươi, sự
nhịn nhục ngươi; ta biết ngươi không thể dung được những kẻ ác, lại biết ngươi
đã thử những kẻ tự xưng là sứ đồ mà không phải là sứ đồ, ngươi đã rõ rằng chúng
nó giả dối. Ngươi hay nhịn nhục và chịu khó vì danh ta, không mệt nhọc chút
nào. Nhưng điều ta trách ngươi, là ngươi đã bỏ lòng kính mến ban đầu. Vậy hãy
nhớ lại ngươi đã sa sút từ đâu, hãy ăn năn và làm lại những công việc ban đầu
của mình; bằng chẳng vậy, ta sẽ đến cùng ngươi, nếu ngươi không ăn năn thì ta
sẽ cất chân đèn của ngươi khỏi chỗ nó. Song ngươi có điều nầy khá, là ngươi
ghét những việc làm của đảng Ni-cô-la, mà ta, ta cũng ghét nữa. Ai có tai, hãy
nghe lời Đức Thánh Linh phán cùng các Hội thánh rằng: Kẻ nào thắng, ta sẽ cho
ăn trái cây sự sống ở trong Ba-ra-đi của Đức Chúa Trời.
I.
Chúa Biết
Rõ Thực Trạng Của Hội Thánh (c. 1)
A. Chúa
“cầm 7 ngôi sao trong tay phải”
Trong 1: 19, “ngôi
sao” được giải thích là thiên sứ (nguyên văn là sứ giả của Chúa, người được
Chúa sai đi) của Hội Thánh. Điều này có nghĩa là người đại diện của Chúa tại Hội
Thánh, tức là mục sư, là người chăn bầy, là người trưởng nhóm.
“Ngôi sao trong tay
phải” của Chúa có nghĩa là người lãnh đạo Hội Thánh được Chúa cầm giữ, bảo vệ.
Song điều này cũng có nghĩa, Chúa “rành” người lãnh đạo Hội Thánh như trong
lòng bàn tay của Ngài.
Chúa biết điểm mạnh
cùng điểm yếu của người; Chúa biết điều gì người ấy thích, cũng như điều gì
người ấy ghét. Chúa không chỉ biết người khi người đứng trên toà giảng, trước
mặt Hội Thánh, mà Chúa còn biết người tại nhà riêng của người đó. Chúa biết
cách người đó đối xử với vợ, với chồng, với con, với cha mẹ.
Chúa biết những suy
nghĩ, những ước ao thầm kín và kể cả những động cơ kín dấu của người. Chúa rành
chúng ta hơn chúng ta tưởng. Chúa biết chúng ta hơn cả chúng ta biết về chính
mình. Ấy vậy mà Chúa vẫn tin dùng chúng ta, vẫn tin dùng những người hầu việc
Chúa, vẫn tin dùng những mục sư, trưởng nhóm. Thật, chỉ có Đức Chúa Trời của
Cơ-đốc giáo mới đối xử với con người như thế mà thôi. Vì Chúa biết mọi sự nên
anh chị em ơi, hãy cố mà sống thật với mọi người; hãy cố mà đoạn tuyệt với sự
dối trá, lường gạt. Chúng ta có thể dối người, gạt bạn nhưng không có gì dấu mà
không phải lộ ra đâu.
B. Chúa
“đi giữa 7 giá đèn bằng vàng”
Cũng trong 1: 19, “giá
đèn” hay “chân đèn” được giải thích là Hội Thánh. Vậy, khi Kinh Thánh nói rằng,
Chúa là Đấng “đi giữa các chân đèn” là muốn nói đến sự hiện diện, nói đến hoạt
động của Chúa trong Hội Thánh. Mà nếu Chúa đang có mặt, đang làm việc trong Hội
Thánh thì liệu Ngài có biết những gì đang xảy ra trong Hội Thánh của Ngài không?
– Chắc chắn là Ngài biết.
Mà Hội Thánh là gì? – Hội
Thánh là những người tin Chúa. Vậy nếu Chúa đang có mặt trong mỗi chúng ta,
đang làm việc trong mỗi chúng ta thì liệu Ngài có biết những gì đang xảy ra
trong gia đình của chúng ta, trong mối quan hệ của chúng ta không?
Anh chị em ơi, Chúa
biết tất cả những gì đang xảy ra trong Hội Thánh của anh chị em. Tôi không biết
tất cả những gì đang xảy ra trong Hội Thánh của anh chị em, nhưng anh chị em
biết. Có thể anh chị em biết những gì đã xảy ra nhưng không biết tại sao điều
đó lại xảy ra, nhưng Chúa thì biết tất cả. Vì Ngài là Đấng đang có mặt trong Hội
Thánh và Ngài vẫn đang làm công việc của Ngài.
Mà nếu Chúa biết rõ
tình trạng của Hội Thánh Ngài và Chúa đang làm việc trong Hội Thánh thì hà cớ
gì mà chúng ta lại “thối chí, nãn lòng” và ấm áp tư tưởng rời bỏ cuộc chơi.
“Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng!”, vì bạn đang ở trong tay phải của
Chúa và dù bạn có nhìn thấy hay không thì Chúa vẫn đang đi lại giữa Hội Thánh
của Ngài đó thôi. Hãy vững tin nơi Ngài.
II.
Chúa Biết
Rõ Công Khó Của Chúng Ta (c. 2-3)
A. Chúa
biết công việc, sự hy sinh của chúng ta
Người đời chỉ nhìn
thấy một số công việc chúng ta làm, lãnh đạo, người thân chỉ thấy được một phần
việc chúng ta làm nhưng Chúa thấy tất cả những gì chúng ta đã làm - cả việc
lớn, lẫn việc nhỏ; cả việc tốt, lẫn việc xấu.
Chuyện rằng, bữa nọ có
một người mẹ về nhà muộn. Nhìn thấy cơm chừa phần cho mình toàn những miếng cháy
bèn hỏi con gái tại sao lại làm như thế đối với mẹ. Những đứa con ngây thơ trả
lời rằng, vì lúc bà còn sống, mẹ luôn nói thích ăn cơm cháy mỗi khi ngồi vào
bàn ăn!
Có thể, người thân của
bạn, đồng nghiệp của bạn, lãnh đạo của bạn không nhìn thấy sự hy sinh của bạn
nhưng sáng hôm nay tôi muốn nhắc để bạn nhớ rằng, Chúa không bao giờ quên sự hy
sinh hay công khó của bạn.
Há chẳng phải Chúa đã
từng nói rằng,
“Ai rước một
đấng tiên tri vì là tiên tri, thì
sẽ lãnh phần thưởng của đấng tiên tri; ai rước một người
công chính vì là công chính, thì sẽ lãnh phần thưởng của người công chính. Ai
sẽ cho một người trong bọn nhỏ nầy chỉ uống một chén nước lạnh,
vì người nhỏ đó là môn đồ ta, quả thật, ta nói cùng các ngươi, kẻ ấy sẽ chẳng
mất phần thưởng của mình đâu.” (Mathiơ 10: 41-42).
Không cần phải nói cho
người khác mình dâng hiến bao nhiêu, không cần phải nói cho người khác mình
giúp người này hay người kia trong Hội Thánh bao nhiêu. Bạn muốn nhận phần thưởng
từ con người hay là từ Chúa?
B. Chúa
biết sự chịu đựng của chúng ta vì cớ Danh Chúa
Chúa không chỉ biết sự
hy sinh, công khó của mỗi một chúng ta đối với Ngài, Chúa còn biết sự nhục nhã
mà chúng ta phải chịu khi gây dựng người này, kẻ khác. Chúa nhìn thấy khi chúng
ta bị chữi, bị vu oan, bị đánh. Chúa nhìn thấy khi chúng ta bị họ hàng xa lánh,
cô lập, khinh thường. Chúa không chỉ thấy mà Chúa còn cảm thông cho mỗi một
chúng ta vì chính Ngài đã từng bị sỉ nhục 2000 năm trước trên thập tự giá bởi
chính những người mà Ngài hết đỗi yêu thương, bởi chính những người mà Ngài
tình nguyện gánh thay hình phạt cho tội lỗi của họ.
Nếu anh chị em hiện
đang phải chịu đựng những điều tương tự thì hãy nghe Lời Chúa nói trong 1 Corinhto
15: 58: “Hỡi anh em yêu
dấu của tôi, hãy vững vàng chớ rúng động, hãy làm công việc Chúa cách dư dật
luôn, vì biết rằng công khó của anh em trong Chúa chẳng phải là vô ích đâu”
III.
Chúa Biết
Rõ Thực Trạng Tấm Lòng Của Chúng Ta (c. 4-7)
A. Ngoài
Đức Chúa ra không ai nhìn thấy được trong tấm lòng của chúng ta.
Người xưa có câu: “Hoạ
hổ hoạ bì nan hoạ cốt. Tri nhân tri diện, bất tri tâm”. Tức là, vẽ hổ (cọp) dễ
vẽ da (bề ngoài), khó vẽ xương (bề trong); biết người chỉ biết mặt (bề ngoài),
khó biết trong lòng của họ. Thế nhưng, Kinh Thánh thì nói rằng, “loài người
nhìn bề ngoài nhưng Đức Giê-hô-va nhìn thấy trong lòng” (1 Samuen 16: 7) hay
như trong Giê-rê-mi 17: 9-10, Chúa phán: “Lòng người ta là dối trá hơn mọi vật, và rất là xấu xa:
ai có thể biết được? Ta, Đức Giê-hô-va, dò xét trong trí, thử nghiệm trong
lòng, báo cho mỗi người tùy đường họ đi, tùy kết quả của việc họ làm”
Điều gì Chúa nhìn thấy
nơi tấm lòng của các thành viên Hội Thánh Epheso? – Không còn có lòng đối với
Chúa. Hay nói cách khác, họ không còn thành tâm đối với Chúa. Lòng nhiệt thành,
sùng kính ban đầu đã lụi tàn. Họ vẫn còn làm công việc Chúa, thậm chí làm nhiều
nữa là khác nhưng tất cả chỉ còn là bổn phận, là trách nhiệm chớ không còn cái
tình đối với Chúa như buổi đầu tiên.
Anh chị em ơi, nếu hôm
nay Chúa nhìn vào tấm lòng của chúng ta thì Ngài sẽ thấy gì? Một tấm lòng nhiệt
thành, tin cậy Chúa cách tuyệt đối hay chỉ là một tấm lòng nguội lạnh, thiếu sự
sống, một tấm lòng đánh mất tình yêu ban đầu như những thành viên trong Hội
Thánh Epheso xưa?
B. Chúa
không trách Hội Thánh vì công việc mà là trách vì tấm lòng
Chúa không trách vì cớ
chúng ta làm được nhiều hay ít việc cho Ngài; Chúa không trách chúng ta vì cớ
dâng hiến nhiều hay ít, cầu nguyện nhiều hay ít, đọc Kinh Thánh nhiều hay ít, …
mà điều duy nhất Chúa trách chúng ta là không giữ lòng mình đối với Ngài.
Nếu chúng ta có làm
cho Chúa hàng trăm ngàn việc mà những công việc đó được làm không bởi lòng yêu
Chúa thì thật chẳng còn ý nghĩa gì với Ngài. Nếu hôm nay, chúng ta đến đây để
nhóm thờ phượng Chúa, nếu sáng hôm nay chúng ta dâng tiền cho Chúa nhưng lòng
chúng ta không thành hay nói cách khác là chúng ta không có lòng với Chúa khi
làm những việc này thì nên nhớ rằng, Chúa đang trách chúng ta.
Ngày xưa, Chúa từng
nói về dân Y-sơ-ra-ên rằng, “dân này lấy môi miếng thờ lạy ta nhưng lòng chúng
nó cách xa ta lắm”. Ngày nay, Chúa cũng đang chăm xem tấm lòng của bạn và tôi
hơn là của lễ chúng ta dâng lên Ngài, hơn là những công việc mà chúng ta làm
cho Ngài.
Nếu tấm lòng của những
tín hữu trong Hội Thánh Epheso xưa cũng chính là thực trạng tấm lòng của bạn,
tức là không còn tình yêu ban đầu dành cho Chúa thì hãy nghe lời Chúa phán: “Vậy hãy nhớ lại ngươi đã sa sút từ đâu,
hãy ăn năn và làm lại những công việc ban đầu của mình”.
Vẫn còn cơ hội cho mỗi
một chúng ta thay đổi chính mình. Đừng để đến lúc Chúa “cất chân đèn”, tức là Hội
Thánh của chúng ta ra khỏi chúng ta thì mới tỉnh thức. Tỉnh thức lúc đó, thì
chẳng còn cơ hội để thay đổi nữa đâu.
Chúa không chỉ thức
tỉnh chúng ta, kêu gọi chúng ta trở lại với Ngài mà Ngài còn sẵn dành phần
thưởng cho những người chiến thắng - tức là cho những người phục hồi được tình
yêu ban đầu đối với Chúa Cứu Thế Giê-xu. Phần thưởng: “ăn trái cây sự sống ở trong Ba-ra-đi của Đức Chúa Trời”, tức là vui hưởng sự sống sung mãn
trong sự hiện diện đầy trọn của Đức Chúa Trời. Phần thưởng đó đang chờ mỗi một chúng
ta.
MSB
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét