Người ta thường nói “đường đời trăm vạn
nẽo”, tức là có rất nhiều con đường trong đời đưa ta về phía trước và mỗi con
đường đều có tên gọi của nó. Song không phải con đường nào cũng đưa chúng ta
đến bến bình an. “Con đường bạn chọn dường như thích hợp, nhưng cuối
nẽo đường là hố diệt vong” (Châm ngôn 16: 25
– BDY). Thật bất hạnh thay cho những ai lạc bước trên những con đường như thế.
Và một trong những con đường thuộc loại này có tên gọi là Đường Ca-in. Chúng ta
cùng xem với nhau Sáng Thế Ký 4: 1-24, để khám phá những đặc điểm của con đường
sai trật này.
I. Con Đường Mang Tên
Ca-in Là Con Đường Thiếu Vắng Đức Tin.
Chúa đoái xem (chiếu cố) đến A-bên và
sinh tế của người cách nào, Kinh Thánh không cho chúng ta biết. Có thể bằng
lửa. Nhưng tại sao Đức Chúa Trời lại không nhận tế lễ của Ca-in? – Phải chăng
vì Ca-in không dâng sinh tế (của lễ bằng con thú), tức là không có sự đổ huyết
nên Đức Chúa Trời không chấp nhận.
Lập luận này thoạt nghe có vẽ đúng,
nhưng nếu như thế thì ta phải lý giải làm sao cho thỏa đáng những gì Chúa phán
truyền trong những phần Kinh Thánh khác về tế lễ.
Hê-bơ-rơ 9: 22 “Theo luật pháp thì hầu hết mọi vật đều nhờ huyết mà được
sạch: không đổ huyết thì không có sự tha thứ”. Như
vậy, không phải tất cả mọi vật mà là hầu hết.
Lê-vi ký 5: 11-13 “ … người vì tội mình đã phạm, phải
đem một phần mười ê-pha bột lọc làm của lễ chuộc tội, không nên đổ dầu trên và
cũng không nên thêm nhũ hương, vì là một của lễ chuộc tội. Người sẽ đem bột đó
đến thầy tế lễ; thầy tế lễ sẽ bốc một nắm làm kỷ niệm, và xông trên bàn thờ như
cách xông của lễ dùng lửa dâng cho Đức Giê-hô-va: ấy là một của lễ chuộc tội. Ấy vậy, thầy tế lễ sẽ vì người đó làm lễ chuộc tội người đã phạm
về một trong mấy điều nầy…” , thì tội người sẽ được tha;
Rõ ràng là thổ sản vẫn có thể được dùng
làm tế lễ. Mặt khác, Kinh Thánh không nói rằng, anh em
Ca-in trong trường hợp này là dâng của lễ chuộc tội. Dầu vậy, nếu là tế lễ
chuộc tội đi nữa thì theo Lê-vi ký 5: 13, tội của Ca-in phải được tha. Và như
thế, có nghĩa là tế lễ của người trai trẻ này phải được chấp nhận.
Thế nhưng, trên thực tế thì tế lễ của
Ca-in đã không được Chúa chấp nhận. Tại sao? – Chúng ta có thể tìm được câu trả
lời trong những câu Kinh Thánh sau đây: 1 Giăng 3: 12 (đối chiếu với Sáng thế
ký 4: 6-7); Hê-bơ-rơ 11: 4-6 và Roma 4: 23b.
Sáng thế ký 4: 3-4 cho chúng ta biết
rằng, A-bên dâng chiên đầu lòng cùng
mỡ - tức là những gì tốt nhất của mình, trong khi Ca-in chỉ dâng cho Đức Chúa
Trời thổ sản bình thường, chớ không phải hoa quả đầu mùa, tức không phải những
gì tốt nhất.
Như vậy, không phải tế lễ của Ca-in (hoa
quả) khiến Đức Chúa Trời không chấp nhận mà là thái độ của người đã khiến Chúa
không đẹp lòng.
1 Samuen 15: 22 Sa-mu-ên nói: “Đức Giê-hô-va có vui thích về tế lễ thiêu và các sinh tế,
bằng sự vâng theo tiếng phán của Ngài chăng? Kìa, sự vâng lời tốt hơn sinh tế,
Sự nghe theo tốt hơn mỡ chiên đực”
Thế thì không phải tất cả những gì chúng
ta làm cho Chúa là nghiễm nhiên được đẹp lòng Ngài đâu, mà là thái độ của chúng
ta khi làm việc đó sẽ quyết định chúng ta có được đẹp lòng Ngài hay không.
Ca-in đã làm gì? – Dâng hiến cho Đức
Chúa Trời. Dâng hiến là việc tốt nhưng người thanh niên này bị quở trách là vì
dâng hiến mà không tin cậy, dâng hiến mà coi thường Chúa, dâng hiến mà lòng
không thành.
Như vậy con đường mang tên Ca-in, trước
hết, là dâng hiến cho Chúa (thì giờ, sức lực, tiền bạc, …) mà coi thường Chúa;
là làm công việc Chúa mà không bởi một động cơ tôn thờ Ngài. Con đường mang tên
Ca-in là con đường vô tín, không vâng lời Đức Chúa Trời. Đó là con đường mà
Giu-đe 11 đã cảnh báo: “Khốn cho kẻ nào bước đi trên đó !”
II. Con Đường Mang Tên
Ca-in Là Con Đường Nhuộm Máu Ân Tình
Một khi tế lễ không được chấp nhận,
Ca-in đã làm gì? – Thay vì suy gẫm, tra xét vì sao kết cuộc lại như vậy thì
người thanh niên này lại đi giận Chúa, thậm chí là rất giận Ngài.
Không dừng lại ở đó, Ca-in đã để cho
những cảm xúc của mình – giận dữ vì bị từ chối – thắng hơn lời cảnh báo của Đức
Chúa Trời. Kết cuộc là người giết chết em ruột của mình, tức là chuyển đối
tượng của cơn giận từ chỗ đối với Chúa sang chỗ đối với con người.
Thay vì nhìn thấy nguyên nhân bị từ
chối, thất bại nằm ở chính mình, thì Ca-in lại nhìn thấy nó nằm ở người khác.
Thay vì canh giữ, kiểm soát cẩn thận tấm lòng của mình đối với tội lỗi, thì
Ca-in lại tiếp tay với tội lỗi. Đó là lý do tại sao Ca-in giết chết em ruột của
mình.
Như vậy, vụ giết người đầu tiên trong
lịch sử nhân loại xảy ra không bởi sự khác nhau về nghề nghiệp hay vị trí xã
hội mà là bởi sự khác nhau trong thái độ của người ta đối với Đức Chúa Trời. Do
đó, khi mối quan hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời bị gãy đổ sẽ dẫn đến sự gãy
đổ trong mối quan hệ của chúng ta với những người khác.
Anh chị em yêu dấu ơi, mối quan hệ của
anh chị em với Đức Chúa Trời có còn nguyên vẹn không ? Anh chị em có còn dành
sự tôn trọng thật sự cho Chúa không? Và anh chị em có còn tin cậy Ngài nữa
không? – Nếu câu trả lời là không, thì anh chị em đang gieo rắc sự chết cho
những người thân của mình biết là dường nào!
Như vậy, con đường mang tên Ca-in là con
đường của sự ganh ghét anh em mình, con đường của sự thù hận, cay đắng. Người
đi trên con đường này, mỗi ngày phạm tội giết người mà có thể không hề hay
biết, vì Kinh Thánh phán tỏ tường rằng, “… Còn ai chẳng yêu thì ở trong sự chết. Ai ghét anh em mình, là kẻ giết
người; anh em biết rằng chẳng một kẻ nào giết người có sự sống đời đời ở trong
mình” (1 Giăng 3: 14-15).
III. Con Đường Mang Tên
Ca-in Là Con Đường Không Có Bình Minh
Khi đã giết em mình, Ca-in phải nhận lấy
hình phạt: bị đuổi xa khỏi Chúa hay nói cách khác, là ra khỏi sự hiện diện, sự
bảo vệ của Chúa. Một đời sống không có sự bình an, luôn bị nỗi sợ hãi bị trả
thù vây phủ.
Con cháu Ca-in, con cháu bị hình phạt
lại gia tăng bội phần, đạt được những thành tựu rực rỡ về
âm nhạc, kinh tế, luyện kim, … Dường như, họ đang được phước chớ không phải bị
rủa sả.
Thật ra, đó không phải là phước mà là
tai họa. Họ đang trượt dài trong tội lỗi (đa thê, giết người càng hơn, …)
Mỉa mai thay, sự văn minh của nhân loại, sự thành đạt và
những thú vui của đời – là những điều mà nhiều tôi con Chúa ngày hôm nay đang
miệt mài tìm kiếm – lại bắt nguồn từ một sự rủa sả.
Do đó, hỡi anh chị em, là những người
tin Chúa chúng ta đừng nên ghen tị với sự thành đạt của những người vô tín,
những người xa rời Chúa và đừng đi chung trên con đường mang tên Ca-in với họ.
Vì trên con đường này sẽ chẳng có ánh bình minh đâu.
1Giăng 2: 15-17 “Chớ yêu thế gian, cũng đừng yêu
các vật ở thế gian nữa; nếu ai yêu thế gian, thì sự kính mến Đức Chúa Cha chẳng
ở trong người ấy. Vì
mọi sự trong thế gian, như sự mê tham của xác thịt, mê tham của mắt, và sự kiêu
ngạo của đời, đều chẳng từ Cha mà đến, nhưng từ thế gian mà ra. Vả thế gian với sự tham dục nó
đều qua đi, song ai làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời thì còn lại đời đời”
Như vậy, có một con đường dường như
chánh đáng cho loài người, con đường đó có tên là Ca-in. Con đường Ca-in là con
đường vô tín, làm công việc của Đức Chúa Trời nhưng không tin cậy Đức Chúa
Trời, dâng hiến, hy sinh cho Đức Chúa Trời nhưng không tôn trọng Đức Chúa Trời;
Người đi trên con đường Ca-in luôn bị thôi thúc bởi sự ganh ghét, tranh cạnh,
thù hằn với anh em đồng đạo, thậm chí với những người thân, mà theo như Kinh
Thánh thì họ đang phạm tội giết người; Những kẻ đi trên con đường Ca-in, dù là
ai, cũng luôn bị vây phủ bởi sự sợ hãi, bất an vì đã bị lìa xa Chúa và không
còn ở trong sự bảo vệ của Ngài. Kinh Thánh khẳng định rằng, kết cuộc của con
đường này là “nẽo diệt vong”.
Nếu bạn đang đi trên một con đường có
những đặc điểm như thế thì hãy nhanh chóng ra khỏi đó, nếu không muốn bị diệt
vong. Vẫn còn cơ hội cho mỗi một chúng ta thay đổi lộ trình, vì Chúa Giê-xu vẫn
còn chưa trở lại. Bạn và tôi cần phải tự hỏi chính mình: trên con đường nào tôi
đang bước chân đi?
MSB
(Bài giảng của Ms
Barnabas tại Vietnames Community Center, Multia Damansara, Chúa nhật,
24/2/2013)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét