Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2013

TIẾNG KÊU CỦA NGƯỜI LÃNH ĐẠO


Người A-ma-léc đến tấn công dân Y-sơ-ra-ên tại Rê-phi-đim. Môi-se bảo Giô-suê: “Hãy tuyển chọn người của chúng ta để ra chiến đấu chống lại dân A-ma-léc. Ngày mai tôi sẽ đứng trên ngọn đồi với cây gậy của Đức Chúa Trời trong tay.” Như vậy Giô-suê chiến đấu chống lại dân A-ma-léc theo lệnh Môi-se, còn Môi-se, A-rôn và Hu-rơ lên đứng trên đỉnh đồi. Trong khi Môi-se đưa tay lên thì dân Y-sơ-ra-ên thắng thế, nhưng khi nào ông hạ tay xuống thì dân A-ma-léc lại thắng thế. Khi tay Môi-se đã mỏi, A-rôn và Hu-rơ cùng đứng mỗi người một bên để đỡ tay Môi-se và giữ cho tay ông không chuyển động cho đến khi mặt trời lặn. Như vậy Giô-suê dùng gươm đánh bại đạo quân A-ma-léc. (Xuất hành. 17: 8-13)
Phần lớn trong chúng ta đều đã biết, đã từng nghe và thậm chí nhiều người đã từng giảng về phần KT này. Theo đó, việc cầu thay của người lãnh đạo đóng vai trò rất lớn trong sự thành công của dân sự Đức Chúa Trời. “Khi Môi-se đưa tay lên thì dân Y-sơ-ra-ên thắng thế, nhưng khi nào ông hạ tay xuống thì dân A-ma-léc lại thắng thế”. Vẫn Giô-suê đó, vẫn Y-sơ-ra-ên đó, tức là vẫn tương quan lực lượng như thế nhưng lúc thì thắng, lúc lại bại. Thắng hay bại không do cục diện chiến cuộc trên đồng bằng Rê-phi-đim quyết định mà là do đôi tay của nhà lãnh đạo trên đỉnh đồi đang giơ lên hay đang hạ xuống.
Có một thực tế không lấy gì làm vui là ngày nay tại các Hội thánh, đại đa số thành viên “sống” dựa vào lời cầu thay của người lãnh đạo. Dĩ nhiên, Chúa lập người lãnh đạo Hội thánh là để coi sóc, canh giữ bầy chiên của Ngài (Công vụ 20: 28). Người lãnh đạo phải có trách nhiệm cầu thay cho những thành viên trong Hội thánh. Thế nhưng, ta thường hay đòi hỏi rất nhiều nơi người lãnh đạo thuộc linh của mình. Rằng người phải nên thế này, nên thế kia; Rằng người phải thay đổi điều này, chỉnh sửa việc nọ. Riết rồi ta quên luôn việc người lãnh đạo của mình cũng chỉ là người bất toàn, yếu đuối như ta. Ta đòi hỏi người phải làm phần của người cho ta, mà quên thực hiện phần của mình đối với người. Vì quên nên ta buồn, vì buồn nên ta cho rằng người không còn xứng đáng “cầm gậy của Đức Chúa Trời trong tay nữa”, và thế là ta … bước vào cuộc độc hành để tìm người xứng đáng. Nhưng hỡi ơi, ta làm sao tìm cho ra người xứng đáng vì người được Chúa chọn làm lãnh đạo nào phải do tài năng hay trí tuệ – vì giữa vòng những người được chọn làm gì có nhiều người khôn ngoan, nhiều kẻ quyền thế, sang trọng đâu (I Corinhto 1: 26) – mà người được chọn chỉ vì ơn, tức là ân sủng của Chúa mà thôi.
Vì cũng là người “vốn yếu đuối như chúng ta” nên đã có lúc “tay Môi-se mỏi”. Tay mỏi nên đã không ít lần người hạ xuống. Tay người hạ xuống đồng nghĩa với việc Giô-suê và Y-sơ-ra-ên tháo lui. Môi-se ngày xưa thì có A-rôn và Hu-rơ “hộ giá” nhưng có biết bao Môi-se của ngày hôm nay phải đơn độc trên đồi, nhìn sự thối lui, thất bại của thuộc cấp và dân sự nhưng lực bất tòng tâm.
Bạn thân mến, bạn là ai trong bức tranh toàn cảnh trận chiến tại Rê-phi-đim? Bạn là người phải giơ tay lên mỗi ngày [(ít nhất là cho gia đình riêng của bạn (I Timothe 2: 8)] hay bạn là người hưởng lợi từ việc tay người khác giơ lên? Có thể bạn vừa là người phải giơ tay lên, vừa là người hưởng lợi từ việc cầu thay của người lãnh đạo trên mình cũng nên. Nếu là người “hưởng lợi” thì bạn nghỉ sao khi người lãnh đạo của bạn đang bị bỏ cô độc trên đồi? Và nếu người lãnh đạo của bạn không có ai kê đá cho ngồi, không có người đỡ tay hai bên thì liệu có còn “lợi” gì để bạn “hưởng” nữa không? Có thể bạn đang “ăn nên làm ra”, bầy chiên nhỏ của bạn “đang thắng hơn”, thì điều đó không có nghĩa là bởi chính tài năng và trí lực của bạn cùng bầy chiên của bạn mà là bởi vì tay người lãnh đạo trên bạn chưa đến lúc mỏi đó thôi. Dù bạn có đồng ý hay không thì sự che phủ thuộc linh của người lãnh đạo trên bạn vẫn tồn tại. Thế thì, một A-rôn, hoặc là một Hu-rơ của ngày hôm nay tại sao không thể là bạn? Chẳng lẽ, bạn không nghe thấy tiếng kêu của người lãnh đạo trên mình sao?
Nếu bạn là người phải giơ tay lên mỗi ngày thì đã có bao giờ bạn ước ao nhìn thấy lúc nào xung quanh mình cũng luôn sẵn sàng những hộ giá A-rôn hoặc Hu-rơ? Điều gì sẽ xảy ra nếu mỗi một thành viên trong Hội thánh mà Đức Chúa Trời giao cho bạn là những A-rôn, những Hu-rơ cho bạn? Bạn đã thổ lộ điều này với Chúa, Đấng làm thỏa lòng ước ao của người công bình chưa? Hãy cầu xin Đức Chúa Trời đổ linh cầu thay của Ngài trên hết thảy dân sự Chúa, trên hết thảy những người hầu việc Chúa và cầu xin Ngài ban cho bạn chu toàn chức phận của Ngài: làm một người cầu thay trung tín cho người lãnh đạo trên mình. Hãy cầu thay thay vì phê phán, hay chỉ trích. Hãy cầu thay cho những người lãnh đạo Hội thánh, để bạn được dự phần trong chiến thắng vang dội của dân sự Đức Chúa Trời trên dân A-ma-léc thuộc linh trên khắp mọi nơi.
MSB

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét