Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2014

TIN VUI CHO MỌI NGƯỜI

Khắp mọi nơi người ta đang chào đón Giáng sinh, dù người có Đạo hay là chưa có Đạo. Phần lớn chúng ta đều biết rằng, lễ Giáng sinh hay Noel (nói theo tiếng Pháp) là Sinh nhật của Chúa Giê-xu. Thế nhưng, tại sao việc ra đời của Đức Giê-xu ngày càng được người ta khắp mọi nơi chú ý đến như thế? Chúng ta có thể hiểu được điều này khi tra cứu trong Thánh Kinh, nơi ký thuật lại thông điệp Giáng sinh mà sứ thần Thiên Chúa cao rao trong giờ phút Con Thiên Chúa trở thành người. Thông điệp này được tìm thấy trong sách Phúc Âm Luca đoạn 2 từ câu 10 đến câu 12 nhưng chúng ta sẽ đọc từ câu 1 đến câu 20 của đoạn Kinh Văn này để hiểu rõ văn mạch.
Vào thời ấy, Hoàng Đế Âu-gút-tơ ra chiếu chỉ kiểm tra dân số khắp đế quốc La Mã. Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên được thực hiện, khi Qui-ri-ni-u làm thống đốc Sy-ri. Mọi người đều phải về quê quán đăng ký.
Vì Giô-sép thuộc giòng họ nhà Đa-vít nên cũng từ thành Na-xa-rét, thuộc vùng Ga-li-lê xuống Giu-đê, đến Bết-lê-hem, thành của Đa-vít, để đăng ký cho mình và cho Ma-ri, người đã đính hôn với mình, đang có thai. Trong khi ở đó thì Ma-ri chuyển bụng sinh nở. Nàng sinh con trai đầu lòng, lấy khăn bọc hài nhi đặt nằm trong máng cỏ, vì quán trọ không còn chỗ.
Trong vùng đó, có mấy người chăn chiên ở ngoài đồng, thức đêm canh bầy chiên. Một thiên sứ của Chúa hiện đến, hào quang Chúa tỏa sáng chung quanh nên họ rất khiếp sợ. Thiên sứ bảo: “Đừng sợ! Vì này tôi báo cho các anh một Tin Mừng, một niềm vui lớn cũng là Tin Mừng cho mọi người. Hôm nay, tại thành Đa-vít, một Đấng Cứu Rỗi vừa giáng sinh cho các anh. Ngài là Chúa Cứu Thế, là Chúa. Đây là dấu hiệu cho các anh nhận ra Ngài: Các anh sẽ gặp một hài nhi bọc trong khăn đặt nằm trong máng cỏ.”
Bỗng nhiên, một đạo thiên binh xuất hiện cùng với thiên sứ ấy, ca ngợi Đức Chúa Trời:  “Vinh danh Thượng Đế trên trời. Bình an dưới đất cho người Ngài thương.”
Sau khi các thiên sứ lìa họ về trời, mấy người chăn chiên rủ nhau: “Chúng ta hãy vào thành Bết-lê-hem, xem việc vừa xảy ra mà Chúa đã cho ta hay!”
Họ vội vàng ra đi, tìm gặp được Ma-ri với Giô-sép, và thấy hài nhi đang nằm trong máng cỏ. Thấy vậy, họ thuật lại lời thiên sứ nói về hài nhi. Ai nghe cũng đều ngạc nhiên về những lời tường thuật của mấy người chăn chiên. Còn Ma-ri thì ghi khắc những lời ấy và để tâm suy nghiệm. Mấy người chăn chiên trở về, tôn vinh và ca ngợi Đức Chúa Trời vì tất cả những điều họ nghe và thấy, đúng như lời thiên sứ đã báo trước cho mình.
Tại sao Đức Giê-xu ra đời lại là “tin vui cho mọi người”? Ấy là vì mọi người đều cần có Ngài, mọi người đều cần một Đấng Cứu Thế. Cho dù bạn có nhận thấy hay không nhận thấy thì bạn cũng luôn cần một Đấng Cứu độ. Điều này cũng giống như việc dù một người có nhận biết hay không nhận biết sự tồn tại của không khí thì người ấy vẫn cần không khí để thở.
Cho nên, dù các bạn có tin hay không thì Đấng Cứu Thế Giê-xu này vẫn đang ảnh hưởng, liên quan đến cuộc đời của các bạn. Năm sinh của các bạn cho thấy rằng, Chúa đang ở đó. Mỗi ngày các bạn bóc một tờ lịch, Ngài đang hiện diện tại đó. Ngài hiện diện qua năm sinh của bạn, Ngài hiện diện qua từng mốc thời gian trong lịch sử của từng cá nhân, từng quốc gia, từng dân tộc vì thời điểm Chúa giáng trần được chọn làm mốc của niên lịch mà chúng ta hiện đang dùng.
Có thể bạn sẽ hỏi “nhưng tại làm sao tôi lại cần đến một Đấng Cứu Rỗi?” - Ấy là vì “nhân vô thập toàn”, vì “mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất vinh quang của Đức Chúa Trời” (Roma 3: 23). Có thể bạn chưa hề vi phạm Luật Đời nhưng bạn có dám đoan chắc rằng, mình không bao giờ vi phạm Luật Trời?
Ước mơ “trường sinh bất tử” có tự ngàn xưa và cho dù hôm nay, nhân loại đã đạt được những thành tựu kỳ vĩ trong lĩnh vực y khoa, sinh học nhưng con người vẫn không thể nào tiêu diệt được sự chết. Sự chết hiện diện là minh chứng sống động rằng, thật “mọi người đều đã phạm tội” vì “tiền công của tội lỗi là sự chết” (Roma 6: 23).
Phải chăng sự chết là “công lệ thiên nhiên”, là “quy luật của Tạo hoá” như bao người vẫn nghĩ? Không. Sự chết là hậu quả của Tội! Mọi người đều phải chết. Ai cũng phải chết. Sự chết không miễn trừ ai cả. Bạn có cho rằng mình là người bất tử không? Nếu không thì có một điều chắc chắn rằng, bạn đã phạm tội, dù bạn có biết hay không; dù người ta có phát hiện ra hay không. Mà nếu bạn là một tội nhân thì chắc chắn rằng, bạn cần một Đấng Cứu Thế.
“Nhưng Đạo nào cũng thế, gia đình tôi đang thờ Phật, bản thân tôi cũng thường xuyên lễ Phật, chẳng lẽ Đức Phật không thể là Đấng Cứu độ của tôi sao?”
Có hai điều mà tôi muốn các bạn cần lưu ý. Ấy là sự kiện Đức Phật ra đời – dù Ngài ra đời trong cung vàng, điện ngọc – nhưng không một tài liệu nào nói rằng, đó là sự vui mừng lớn cho muôn dân. Có thể ngày thái tử Tất Đạt Đa chào đời cũng là một ngày vui, nhưng là ngày vui cho Hoàng tộc Shakya, một tiểu quốc thuộc Ấn Độ. Trong khi đó, ngày Giê-xu chào đời – dù là chào đời trong chuồng chiên, máng cỏ - lại được thiên thần xác nhận là “sự vui mừng lớn cho muôn dân”. “Muôn dân” bao gồm cả bạn và tôi trong đó!
Giả sử tôi và các bạn bây giờ nhìn thấy một bức tranh vẽ Đức Phật bị đóng đinh trên thập tự giá, chúng ta sẽ nói gì. Tôi đoan chắc rằng ai trong chúng ta cũng thốt lên rằng: “Thiệt là bậy bạ quá cỡ, báng bổ, xuyên tạc hết sức!” Đúng, làm gì có chuyện Đức Phật bị treo trên thập giá. Đó là chỗ của Đức Chúa. Vì Đức Phật không chào đời để chết thay cho chúng sinh, Ngài chưa từng gánh hình phạt thay cho ai trên thập tự giá. Đó là việc của Đức Giê-xu, người Na-xa-ret.
Có một câu nói của Đức Phật mà nhiều người biết. Đó là lời mà Ngài nói cùng vị tì-kheo thân tín trước khi chết rằng, “Ta không phải là chân lý, Đấng đến sau ta mới là Chân Lý … và các ngươi phải đốt đuốc đi tìm chân lý!” Thế nhưng khi Giê-xu, người Na-xa-rét xuất hiện thì Ngài công bố rằng, “Ta là … Chân Lý, … chẳng bởi Ta thì không ai đến được cùng Cha” (Giăng 14: 6). Có nhiều điều hợp lý, hữu lý, … hay nói nôm na là có nhiều điều có lý trong thế gian này. Nhưng không phải mọi điều nào có lý cũng là Chân Lý. Và chúng ta đừng quên rằng Chân lý thì chỉ có một mà thôi.
Từ ngày 15/12/2007, tại Việt Nam, theo quyết định 32 của Thủ Tướng Chính Phủ thì mọi người đi xe máy đều phải đội mũ bảo hiểm. Thế là ai cũng phải sắm cho mình một mũ bảo hiểm. Nhưng trước một rừng mũ bảo hiểm đủ chủng loại, mẫu mã, khách hàng không biết đâu là mũ thật, còn đâu là mũ giả, mũ dỏm. Chiếc mũ nào có thể bảo vệ chúng ta khỏi chấn thương sọ não, chiếc mũ nào có thể bảo vệ sự sống cho chúng ta? Phần lớn mọi người đều phó mặc cho hên xui. Chỉ có một cách biết được nón thật hay giả là khi ta thật sự bị tai nạn giao thông. Chỉ có điều là khi đó, liệu ta còn có cơ hội để thay nón, để đội nón nữa không?
Tương tự như thế, đời sống tâm linh của chúng ta cũng cần có sự bảo vệ, chúng ta cần một Đấng Cứu Độ. Vấn đề còn lại là Đấng mà bạn đang thờ có thật là Chân Thần, Đấng đó có khả năng phù hộ độ trì, rồi cứu bạn ra khỏi mọi tai ương trần thế. Và quan trọng nhất là Đấng ấy có cứu linh hồn bạn ra khỏi hình phạt của tội lỗi, tức là khỏi Hồ Lửa và ban cho bạn sự sống đời đời trong đời này, cũng như trong đời hầu đến không?
Ngày nay, Chúa Giê-xu không còn là một em bé mới sinh được quấn tã nằm trong máng cỏ nữa mà Ngài đã là một Vị Vua, Đấng Chủ Tể của cả cõi trời và đất này. Đấng đó sắp trở lại thế gian để phán xét kẻ chết cùng kẻ sống.
Bạn có thể tìm gặp Chúa nơi những người nam, người nữ thật lòng tin thờ Ngài. Bạn có thể biết được Đức Giê-xu có thật là Đấng Cứu Nhân Độ Thế hay không bằng cách nhìn vào đời sống của những người tin Chúa thật lòng. Có thể họ chưa giàu có, dư dật về của cải, đất ruộng, tiền bạc, … nhưng tâm tánh họ thay đổi, con cái họ ngoan hiền, gia đình họ hoà thuận, bình an, … Hãy nhìn vào đó và suy gẫm. Liệu đó có phải là điều mà bạn thật sự cần, thật sự cầu mong?
Chúa Giê-xu đã sẵn dành cho bạn tất cả những điều đó và còn hơn thế nữa … Ngài sẵn dành cho bạn sự sống đời đời. Khi sứ thần Thiên Chúa loan báo: “hôm nay đây tại thành Đa-vit đã sanh cho các ngươi một Đấng Cứu Thế”, thì điều đó có nghĩa rằng, Chúa Giê-xu giáng trần là vì chúng ta. Vì bạn và tôi mà Chúa Giê-xu đã lìa bỏ Ngôi Trời để mang lấy thân xác phàm nhân, để gánh thay cho chúng ta hình phạt của tội lỗi, tức là sự chết.
2014 năm đã qua, kể từ khi Con Thiên Chúa giáng thế làm người; Đã hơn 2000 năm rồi, vì bạn và tôi mà Chúa đã hạ sinh. Nếu Đức Giê-xu chưa thật sự là Cứu Chúa của bạn, thì có nghĩa rằng đã hơn 2014 năm rồi Chúa vẫn đợi chờ bạn. Dù Chúa Giê-xu có ngàn lần hạ sinh trong máng cỏ nhưng chưa từng một lần Giáng sinh trong tấm lòng của chúng ta thì Niềm Vui Thật, Sự Vui Mừng Lớn và sự “Bình An dưới thế” mà thiên thần hoan ca vẫn là của người chớ chưa phải là của ta.
Khi Chúa Giê-xu ra đời, cả thành Bê-lem không ai hay, chỉ có một số người chăn cừu được biết. Ngày nay cũng vậy, dù đã qua 2014 năm rồi nhưng không phải mọi người đều nhận được thông điệp Giáng sinh. Những người chăn chiên xưa được Chúa thương, được hưởng “ân trạch” (tức là không xứng đáng để nhận) của Chúa. Đó là thiên cơ, là căn duyên. Cũng một thể ấy, Bạn là người có “căn”, có “duyên” với Chúa. Ngài chọn bạn để hưởng ân cứu rỗi hôm nay.

Bạn là ai trong Mùa Giáng sinh này? Là quán trọ không còn chỗ cho Chúa hay là những người chăn chiên sẵn lòng ra mắt Chúa khi được biết tin. Dù bạn là ai thì Chúa Giê-xu cũng đã giáng trần vì bạn. Và dù bạn nghĩ về Ngài thế nào thì việc Chúa ra đời thật sự đã là tin mừng lớn cho muôn dân. Hãy quyết định đúng để niềm vui lớn của muôn dân này trở thành niềm vui của chính bạn ngay hôm nay.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét